
Con gái à! Đừng mỏng manh như ý trung nhân công anh trước gió. Hãy là xương rồng trẻ trung và tràn trề sức khỏe trước bão giông
Phía cuối ngày nắng và nóng tắt, tất cả nỗi bi quan còn nhiều hơn thế cả Gió
Giá mà hoàn toàn có thể thả chúng lên trời tựa như các cánh nhân tình Công Anh... Bay xa mãi...
Bạn đang xem: Hoa bồ công anh bay trong gió
Có con phố trắng xoá
Đầy hoa người tình công anh
Nắng rót kim cương như mật
Dính cả lên trời xanh
“Em chỉ là một trong nhánh tình nhân Công Anh nhỏ, một nhành hoa dở người mọc bên đường, không hương dung nhan cũng chẳng long lanh.
Nếu những căng thẳng đời thường xuyên cứ cuốn em theo… em đang tự bóc mình thành các cánh bé dại để cất cánh theo gió...
Chờ khi kiếm được bình yên, em sẽ về lại mặt người."
Tôi - một cánh hoa người yêu công anh, đơn giản, trung bình thường - chưa biết tự lúc nào đã trộn lẫn hơi thở của từng vuông đất nơi đây. Đôi cơ hội tôi từ bỏ hỏi liệu có ai đọc tôi vẫn yêu quí anh như vậy nào, và liệu anh có bao giờ yêu ham mê tôi, dù có một phần... Như thế?
Những cánh hoa nhân tình Công Anh vẫn lặng lẽ âm thầm tung bay theo gió. Cô êm ả nép mình mặt vai anh thì thào: "Em là cơn Gió của anh. Còn anh là bồ Công Anh sẽ mãi bay theo em...".
Gió sinh ra chưa hẳn để giới hạn chân. Con trai là người con của nghêu Du với Mạo Hiểm. Cánh đồng cỏ bình yên không phải là khu vực trú ngụ đời đời. Gió lại ào ạt thổi qua. Người thương Công Anh nạm níu giữ, cố thâu tóm Gió bởi thân hình mảnh khảnh của mình, người vợ vươn bản thân ra. Tuy thế vô ích. Gió vẫn tiếp tục thổi giá lùng.
Tôi - một cánh bồ công anh nhỏ nhắn nhỏ, cô đơn... Tôi say mê anh tương tự như cành hoa yêu thiết yếu khu vườn của chính bản thân mình vậy. Từ một hạt mầm nhỏ nhoi, tôi khủng dần lên trong sự bảo hộ bảo bọc của anh. Chẳng hiểu vày sao với từ thời gian nào tôi lại say mê anh nhiều như thế. Hay cũng chính vì như chủ yếu tôi vẫn nói, anh lúc nào cũng ở cạnh tôi, như miếng vườn gắn sát với số đông nhành hoa vậy...
Bồ Công Anh thơ dại khi nhận ra mình đang yêu và cũng là lúc người yêu Công Anh biết tình yêu đó không dành riêng chỉ riêng mình. Gió có khoảng trời riêng của Gió, mà người yêu Công Anh chỉ diễm phúc một lượt để chạm tay tới khoảng tầm trời ấy. Để rồi người yêu Công Anh được yêu, biết yêu, và cảm giác được tình yêu. Từng cánh hoa nhè dịu rơi thân trời...
Dò dẫm từng bước, Gió có biết bàn chân Bồ Công Anh đã từng nào vết yêu quý rồi không? Mỗi địa điểm Gió đến, ý trung nhân Công Anh đều âm thầm lặng lẽ theo sau. Lặng nhìn Gió cười, cơn đau ngoài ra tan trở nên rồi người tình Công Anh cũng mỉm cười...

Thức giấc đi Em, tình nhân Công Anh bé bỏng bỏng
Bay lên đi Em, bay đến vô cùng
Đừng mắc cỡ ngùng, chớ rụt rè, Em nhé..
Gió đang đón Em bằng rộng lớn Yêu Thương...
Bồ công anh ko đẹp nhưng chân thành. Tôi biết vậy. Tôi biết anh luôn quan trọng tâm tôi dễ dàng như một vườn có nghĩa vụ che chở mọi nhành hoa trong ấy. Tôi càng hiểu, anh và tôi vốn chẳng trực thuộc về nhau...
Trước khi chúng ta gặp được cơn Gió mạnh dạn mẽ hoàn toàn có thể mang hạnh phúc cho mình thì ta phải chạm mặt nhiều cơn Gió nhẹ.
Thế đề nghị đừng vì chạm chán gỡ vô số cơn Gió nhẹ mà cho rằng chẳng tất cả cơn Gió nào đủ mạnh khỏe để thổi ta đi. :)
Hãy tin rằng, luôn có một ngọn Gió có mặt chỉ để dành riêng riêng cho một bông người thương Công Anh.
Bồ Công Anh theo gió bay xa mãi
Nắng đã tàn màu sắc hoa vẫn nhạt phai
Rồi một ngày Gió lạnh lùng bỏ lại
Cánh hoa tàn theo năm tháng vày ai.
Bồ công anh trực thuộc về gió, chỉ gồm gió mới rất có thể đưa bồ công anh cho nơi mà bồ công anh vốn nên đến. Tín đồ ta xuất xắc bảo gió khôn xiết vô tình, tuy vậy với tôi, gió lại là định mệnh. Cho dù khu vườn bao gồm đẹp và tất cả với ý trung nhân công anh bao nhiêu kỷ niệm thì tất cả cũng sẽ mãi mãi là kỷ niệm mà thôi...
Vì em chỉ với hoa người thương công anh...
Một loài hoa không dung nhan không hương! Một cô bé có bề ngoài nhạt nhòa ko nổi bật! Em từ ti lúc đứng cạnh đứa bạn xinh xắn như đóa hồng kia. Em cầu giá như bản thân cũng rất có thể trở thành trung trọng tâm của đám đông như cô ấy. Em từ hỏi phù hợp mình sinh ra để gia công một dòng bóng?
Em vẫn chú ý tình yêu như 1 quả cầu người yêu Công Anh bé nhỏ
Rất muốn chạm vào mà lại lại sợ hãi nó cất cánh đi...
Vì em chỉ là bồ công anh - Một chủng loại hoa đần nghếch đồng ý lìa cành bay theo cơn gió lãng tử. Hoa trao trọn trái tim yêu của mình, nhưng lại nhận lại chỉ là rất nhiều mảnh tim chảy vỡ! Đau khổ...và mất đi lòng tin vào tình yêu!
Hoa nào cũng có ngày tàn, nhưng từ lúc hiện ra mỗi loại hoa những mang trên mình một sứ mệnh. Và sứ mệnh của ý trung nhân Công Anh là mang lại xúc cảm bình yên cho các người, giữa cuộc sống đời thường xô người thương này
"Một ngày, cát nói cùng với Gió: "Anh là một ngọn Gió hoang dại, chẳng bao giờ ở quá thọ bên bạn thương yêu. Nếu bao gồm kiếp sau, em xin được gia công Bồ Công Anh để theo anh mãi."
Gió mỉm cười, cất cánh tới một vùng đất xa xôi và khi về, gieo trên Cát đều hạt giống như lạ. Biển khơi ngày đêm tưới tắm, chiều chuộng hạt như là ấy. Khi khủng lên, nó đổi mới một cây người yêu Công Anh xuất xắc đẹp."

Vì em chỉ cần hoa tình nhân công anh.
Xem thêm: Thân Hình Chữ Nhật Chữ Nghĩa Đầy Mình, Ai Mà Muốn Giỏi, Sẽ Phải Nhìn Tôi
..
Một chủng loại hoa im lìm trước gió, ẩn mình trong đám cỏ ngốc xanh rờn, giống hệt như em- cô bé sống nội tâm, ưa thích lắng nghe, luôn luôn lặng lẽ đứng phía bên ngoài cuộc vui, lặng lẽ âm thầm dõi ánh mắt theo trơn hình ai! Em không thích thể hiện nay tình cảm bằng lời nói. Đối với em, hành động mới nói lên vớ cả! Em từ nhủ chắc hẳn rằng chẳng mấy ai đọc được mình!
Em là nhân tình Công Anh mỏng dính manh với thơ dại
Nhưng em không yêu cầu sự thương hại của bất kể ai
Em đang tự vùng dậy sau đầy đủ lần vấp váp ngã
Và mỉm cười tự tôn với bạn làm em đau
Lời kết: Đến một ngày, em biết đến đi tình yêu của mình, như hoa tình nhân công anh tung cánh bay trong gió. Yêu thương một tín đồ để rồi nhức thương, trái tim em rã nát đấy, tuy nhiên rồi nó đang lành, em sẽ biết cách đứng dậy, search một lồng ngực khác nhưng trái tim em thực sự thuộc về, như ý trung nhân công anh biết tra cứu đúng vùng để gieo mầm những nhành hoa sau!