*

Những cung đường vận tải ngày ấy - Ảnh tư liệu

Đầu năm 1975, giai đoạn chuẩn bị cùng diễn ra chiến dịch Hồ Chí Minh, chiến sĩ Nguyễn Hữu Bản tiếp tục cùng cả trung đoàn đảm nhận nhiệm vụ gồm ý nghĩa quyết định. Những chiếc xe pháo cõng trên lưng những quân đoàn chủ lực, trở thành bộ binh cơ giới hóa, chạy liên tục cả ngày lẫn đêm. Ông Bản chia sẻ: "Trước Tết nửa tháng là bắt đầu hoạt động với sau Tết liên tục hoạt động. Cường độ của lái xe rất thèm ngủ.. Dừng xe mà tắc đường cũng ngủ thời gian nào ko hay.. Xe cộ nối xe, bụng tui mù lên hơn cả vó ngựa. Xe sau hít bụi của xe cộ trước. Lúc ấy không tồn tại khẩu trang, chỉ lấy khăn mặt bít đi thôi".

*

Ông Dương Xuân Vinh, bộ đội lái xe pháo của Đoàn 559 Bộ đội Trường Sơn:

Tôi còn bị đổ xe pháo xuống vực rồi nhưng không chết.. Cấp bên trên giao nhiệm vụ, mình chỉ biết là phải hoàn thành.. Không nghĩ đến sống chết gì cả.. Ko sợ gì.

Bạn đang xem: Lính lái xe trường sơn

Ông Nguyễn Hữu Dự, Trung đoàn 13 Bộ đội Trường Sơn:

Những thời gian bấy giờ hầu như ai cũng bao gồm tinh thần quyết tâm, xác định tất cả vị miền nam ruột thịt, toàn tuổi 19, 20, còn rất trẻ, tinh thần hăng hái lắm. Không ai ngần ngại gì..

Xem thêm: Bài Soạn Bài Nguyễn Đình Chiểu, Ngôi Sao Sáng Trong Văn Nghệ Dân Tộc (Trang 47)

đi như thế nhưng ko biết mệt mỏi gì đâu.

*

Với người quân nhân lái xe lúc ấy, cung đường nào, chuyến xe nào cũng để lại nhiều kỷ niệm, mà bao gồm đi hết cả cuộc đời, họ cũng chẳng thể nào quên.

"Không tất cả kính, ừ thì gồm bụi/ Bụi xịt tóc trắng như người già/ Chưa cần rửa, phì phà châm điếu thuốc/ chú ý nhau mặt lấm cười ha ha".( Trích vào "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" - Phạm Tiến Duật ).