Bài văn mẫu Lớp 10: bài viết số 1 (Đề 1 đến Đề 5) tất cả dàn ý, thuộc 51 bài bác văn chủng loại từ đề 1 mang đến đề 5 của bài viết số 1 lớp 10, giúp những em bao gồm thêm ý tưởng, hoàn thành bài viết số 1 của mình đạt tác dụng cao.

Bạn đang xem: Văn mẫu 10 tập 1


Tổng hợp bài văn mẫu Lớp 10: bài viết số 1

Bài viết hàng đầu lớp 10 đề 1: cảm xúc ngày đầu tiên bước đi vào trường THPTBài viết hàng đầu lớp 10 đề 2: cảm nghĩ về thiên nhiên thời khắc đưa mùaBài viết số 1 lớp 10 đề 3: cảm giác về một người thân yêu nhấtBài viết tiên phong hàng đầu lớp 10 đề 4: cảm nghĩ về một tác phẩm nổi bật đã họcBài viết tiên phong hàng đầu lớp 10 đề 5: cảm giác về một bài thơ hoặc một bên thơ

Bài viết số 1 lớp 10 đề 1: cảm xúc ngày đầu tiên bước chân vào trường THPT

Đề bài: Cảm nghĩ phần nhiều ngày trước tiên bước vào ngôi trường trung học phổ thông

Dàn ý nội dung bài viết số 1 lớp 10 đề 1

1) Mở bài : bao hàm về phong cảnh ngày khai trường - ngày đầu bước đi vào trường cung cấp 3!

2) Thân bài:

a) - cảm hứng khi làm lễ lúc giảng

- các bạn mơi phổ biến lớp và hình hình ảnh của các bạn cùng trường, nhất là những bạn khoá đầu như mình!

(kết vừa lòng tự sự, tả cảnh cùng khắc hoạ hình ảnh)

b) - diễn tả sơ lược bầu không khí lớp học tập ngày đầu tiên.

- thầy cô như thế nào?

- trung tâm trạng, cảm hứng của bạn khi tham gia học những tiết học trước tiên (kiến thức, môi trường xung quanh học tập và phương thức học của cung cấp 3...)

- hoàn toàn có thể sơ lược về không khi cơ hội tan lớp.

3) Kết bài: tổng quan tâm trạng trong ngày đầu học cung cấp 3! Nêu cảm giác về mái trường new này!

Bài viết tiên phong hàng đầu lớp 10 đề 1 - chủng loại 1

Thời gian qua chẳng nói với mặt hàng meTa cũng vô tình lật từng trang vởKhi hoa gạo không còn thời rực rỡTa chợt hiểu mình tấn công mất thời gian


Không biết nhị khổ thơ trên đang đi đến tâm trí tôi tự cơ hội nào mà mỗi lần chứng kiến học sinh lớp 10 nhập học tập tôi lại rưng rưng nhớ về mình của 2 năm ngoái đây. Cảm hứng của ai cũng vậy, lúc đứng trước cánh cổng trường, ai cũng cảm thấy trăn trở, băn khoăn lo lắng cho phần đông gì chuẩn bị đến.

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, ai ai cũng sẽ tất cả riêng đến mình mọi khoảnh khắc khó quên của cuộc đời. Và đối với tôi cũng vậy, hầu như ngày tháng chia tay với mái trường cũ để bước vào ngôi trường new – một cánh cửa bắt đầu của cuộc đời thật sự là tích tắc khó quên.

Chia tay với loại khăn quàng đỏ, với ngôi trường THCS, ngưỡng cửa ngõ trường trung học phổ thông đã đến, một cảm giác bồi hồi, mớ lạ và độc đáo tràn về trong tôi: Tôi ngỡ như mình được về bên với số đông ngày đầu lao vào lớp 1, ngỡ như những ngày đầu phi vào cánh cổng ngôi trường THCS. Cái xúc cảm ấy vẫn khó khăn tả như ngày nào!

Tháng 8 – mon giao mùa từ cuối hạ đến đầu thu – mon mà số đông chùm phượng vĩ chỉ với thưa thớt vài ba nhánh nở muộn và cũng chính là tháng trước tiên tôi bước vào trường trung học phổ thông với những bài học đầu tiên.

Cánh cửa thpt đã lộ diện sau ba tháng hè ôn luyện. Nơi đây với tôi không quen hoàn toàn. Các thứ trái thật đều rất mới từ quang đãng cảnh, ngôi trường với cả những nhỏ người: trường mới, chúng ta mới, thày cô mới, cách học mới và cả một môi trường mới, rứa nhưng toàn bộ lại giữ lại cho tôi đầy đủ kí ức đẹp nhất về buổi đầu. Tôi sẽ nên thích nghi dần, làm cho quen dần dần vì cha năm sinh sống đây gần như là sẽ đưa ra quyết định cuộc đời tôi. Đây sẽ là quãng con đường thật sự gian khổ thử thách.


Ngày thứ nhất đến trường đó là một ngày nắng nóng ấm, khí trời dìu dịu êm ái, theo sự thông báo ở trong phòng trường tôi đã chuẩn bị mọi thứ bắt buộc thiết. Nhưng trong tâm địa tôi vẫn tiếp tục xôn xao một cảm giác khó tả. Vì trước đôi mắt tôi hôm nay là một form trời mới. Giữa những năm học tập trước, sau ba tháng hè ngủ học, chúng tôi lại về bên mái trường thân thuộc với phần đông hàng cây, ghế đá,… in đậm bao kỉ niệm của các lần nô chơi cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước chân vào ngưỡng cửa ngõ trường trung học phổ thông - một chân trời hoàn toàn mới lạ. Ngôi trường tôi học trong năm này rất khang trang với không khí thoáng đãng. Trường đoản cú cổng ngôi trường dẫn vào các dãy nhà cha tầng oai nghi là tuyến đường trải bê tông nhẵn nhụi. Nào là hàng cây, cột cờ, chống học,… thu vào tầm khoảng mắt tôi khiến lòng tôi dấy lên bao cảm hứng ngỡ ngàng và vui sướng.

Sau đó, cửa hàng chúng tôi được cắt cử về những lớp. Tôi thầm cầu sao mình rất có thể học thuộc với chúng ta cũ. Nhưng lại trong lớp tôi trọn vẹn là những người bạn xa lạ. “Nhưng dần dần mình cũng biến thành quen với các bạn ấy thôi”- tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ, tôi thấy cô giáo nhà nhiệm lao vào lớp. Hình ảnh của cô làm tôi ghi nhớ về cô giáo công ty nhiệm hồi lớp 9. Vẫn dàng người thon thả, đôi mắt hiền từ. Chính hình hình ảnh đó của cô ấy đã tạo nên tôi phần nào tiết kiệm hơn sự lo lắng. Hầu hết lời đầu tiên cô nói là đông đảo lời dạy dỗ bảo đon đả về ý thức trọng trách đối với phiên bản thân, cùng với trường, với lớp bên trong học tập tương tự như rèn luyện trong những năm học THPT. Đó là bài học đầu tiên tôi nhận ra ở ngôi trường bắt đầu này.

Ấn tượng nhất trong trái tim tôi là ngày khai giảng. Trong xiêm y áo white quần sẫm màu, tôi ra dáng là 1 trong nữ sinh thpt thực sự. Tôi cảm giác mình như người lớn hẳn lên. Giờ trống trường vì thày hiệu trưởng gióng lên như gấp vã thúc giục shop chúng tôi học thật tốt. Tôi biết từ lúc đó tôi đã chấp nhận hòa nhập vào môi trường mới.


Trước đây lúc còn nhỏ, tôi đã có lần mơ cầu được trở thành học viên THPT, giờ đây ước mơ ấy sẽ thành hiện thực. Được mặc đồng phục bắt đầu mà trước đây tôi chưa từng mặc, ngồi gần những người bạn new mà trước đó tôi chưa từng quen với học hầu hết thày giáo viên mà hiện nay tôi bắt đầu biết đến. Khi giấc mơ bé nhỏ đã thành hiện nay thì trong tôi lại nhen nhóm, ấp ủ những mong mơ hoài bão lớn hơn( tốt nghiệp THPT, thi đỗ đại học …). Những cảm hứng khó tả lại trào dâng xen lẫn nụ cười nhưng hòa vào đó là nỗi nhớ. Vui do tôi vẫn như cứng cáp hơn và biết thêm được nhiều điều mớ lạ và độc đáo từ những bài học kinh nghiệm mới, thày cô mới, những người dân bạn mới…. Hồ hết hình hình ảnh thày cũ, trường xưa cứ dâng trào trong tôi, cùng cả số đông lời khuyên, mọi lời chúc chân tình của đều người dành riêng cho tôi vào ngày thi THPT.

Nhưng thời hạn có bao giờ dừng lại, nó sẽ lặng lẽ âm thầm trôi, trôi mãi không bao giờ ngừng. Và tôi vẫn phải nỗ lực để sở hữu từng giây từng phút ấy. Phải biết tận dụng quãng thời hạn 3 năm tuy ít ỏi nhưng vô cùng đặc trưng để phấn đấu. Được học tập trong một ngôi trường trung học phổ thông có bề dày truyền thống lịch sử và thành tích, bạn dạng thân tôi bao gồm biết bao niềm vui sướng với tự hào xen lẫn cả nỗi lo lắng. Tuy nhiên điều đặc trưng đối với tôi lúc này là tôi hứa vẫn quyết trọng điểm học tập với rèn luyện tốt sao cho xứng danh với truyền thống trong phòng trường.

Ngôi ngôi trường này- Trường trung học phổ thông Trần Hưng Đạo- là chỗ tôi chỉ “dừng chân” lại ba năm học- tía năm tuy chưa hẳn là quãng thời hạn dài nhưng cũng đầy đủ để công ty chúng tôi lưu giữ phần lớn kỉ niệm đẹp nhất về ngôi ngôi trường này, về những người dân bạn và thày cô địa điểm đây. Và có lẽ rằng sẽ không lúc nào tôi quên được mọi ngày này- hồ hết ngày đầu tiên tôi lao vào trường trung học phổ thông – hầu như ngày vào giữa tháng 8 êm dịu.

Bài viết số 1 lớp 10 đề 1 - chủng loại 2

Thời gian cứ âm thầm lặng lẽ trôi đi để lại mang đến con fan ta những dư âm vang vọng. Và rồi, nó vẫn khắc lên trái tim từng cô cậu học trò niềm say sưa ngây chết giả trong gần như kỉ niệm một thời. Vắt là đã chia ly với rất nhiều tia nắng và nóng hát lên theo từng giờ đồng hồ ve, chia ly với chùm hoa phượng vĩ, cùng với màu khăn quàng đỏ thắm bên trên vai, để lại bao niềm ghi nhớ nhung, nuối tiếc dưới mái trường Trung học cơ sở. Giờ đây, ngưỡng cửa thời hạn của những thách thức dưới mái ngôi trường Trung học diện tích lớn đang rộng lớn mở tiếp nhận chúng ta. Trong mẫu không khí nóng sốt của những cơn mưa đầu thu, lòng tôi lại nao nức hồ hết kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.


Kết thúc một mặt đường đua dài với tương đối nhiều dấu ấn khó khăn phai, kể từ giờ phút này, tôi – các bạn và tất cả chúng ta sẽ bước đầu từ một chân trời mới trong cuộc hành trình vươn tới đỉnh điểm của tri thức. Khép lại những khoảng thời gian ngắn lén nhìn qua ô cửa sổ ngắm các chùm phượng vĩ xanh non, phần đa nhánh bởi lăng tím biếc nhưng lòng mong muốn đến giây lát được thỏa mình “quậy phá” trong ngày hè nắng cháy. Mới đó mà cũng chỉ với thưa thớt vài chùm hoa phượng nở muộn, vài ba cành bằng lăng còn sót lại và đâu đó không còn bản đồng ca râm ran ngày hè nữa! Ánh nắng và nóng oi bức, chói lóa đã “chạy trốn”, còn lại theo sau là dòng không khí nóng sốt của mùa thu. Điều đó cũng đều có nghĩa mùa tựu trường vẫn điểm, tiếng trống trường sẵn sàng ngân vang, ngưỡng cửa ngõ Trung học rộng lớn đã đến. Tôi thật tự hào và vui tươi biết bao lúc mình được học dưới mái trường mang tên Quảng Xương I – khu vực đã nhằm lại hồ hết kỉ niệm cạnh tranh phai trong số những ngày chơi nhởi – học tập. Tôi quên gắng nào được những cảm xúc trong sáng ấy nảy nở trong tâm tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm mỉm cười giữa khung trời quang đãng.

Tháng Tám – tháng giao mùa từ lúc cuối hạ cho đầu thu – loại khoảnh khắc mà lá vàng ban đầu rơi cuốn theo hương ổi găng đánh thức cả một miền kí ức thì này cũng là time tôi bước vào cánh cửa ngõ của một nạm giới hoàn toàn khác – một quả đât muôn màu sắc muôn vẻ. Tất cả những điều này sẽ giữ lại trong tôi một kí ức nặng nề phai của ban đầu tựu trường. Tôi sẽ cần làm quen dần dần với môi trường ở đây do những thách thức trên con phố đó vẫn khác trọn vẹn con mặt đường tuổi thơ ở cấp Trung học cơ sở.

Tôi vẫn lưu giữ như in buổi đầu phi vào cái nhân loại muôn màu sắc muôn vẻ ấy. Ngày đầu tiên đến với mái trường Trung học phổ thông Quảng Xương I ko phải là 1 ngày rất đẹp trời trong ko khí lạnh giá của mùa thu, cũng chưa hẳn tiết trời oi ả, nóng nực của ngày hạ mà là 1 trong những ngày nắng ấm – khoảnh khắc đẹp nhất của giây phút chuyển mùa. Một khung trời trong xanh hiện ra với gần như đám mây bàng bạc đãi trôi nhẹ dưới ánh bình minh, từng vạt nắng bắt đầu trải lâu năm trên mọi nẻo đường, ngõ xóm. Tôi thấy bản thân như to hơn, trưởng thành hơn và ngoài ra xuất hiện tại trong tôi là một cảm hứng lạ lùng, xôn xao biết chừng nào!

Hồi tưởng lại điều này giữa những năm về trước – thời điểm vẫn đang còn thỏa mức độ nô đùa dưới mái trường Trung học cơ sở thân yêu. Sau bố tháng hè “quậy phá”, công ty chúng tôi trở lại với mái ngôi trường thân quen, với những hàng cây, ghế đá ngấm nhuần bao kỉ niệm. Tuy thế bây giờ, trước đôi mắt tôi không hề là mọi hàng cây, ô cửa ngõ in đậm kỉ niệm nữa mà là một trong những chân trời mới lạ. Dịp này, hình cảnh trước tiên hiện lên trước mắt tôi là nhị hàng dừa trong khuôn viên như “đội ngũ lễ tân” dẫn lối vào trường. Hàng chữ “Trường Trung học càng nhiều Quảng Xương I xin chào mừng các em học sinh lớp 10” chạy xe trên bảng năng lượng điện tử làm cho tôi càng thêm hãnh diện, vui sướng lúc được trở thành 1 thành viên của đại mái ấm gia đình Quảng Xương I. Tự cổng ngôi trường đi vào, hình hình ảnh đầu tiên hiển thị là hàng nhà nhị tầng hình chữ U thuộc những bể hoa, cây cảnh được cắt tỉa gọn gàng. Toàn thể khung cảnh của trường hiện hữu trong nắng nóng sớm thật đẹp cùng uy nghiêm. đều thứ sống đây hoàn toàn mới mẻ với xa lạ! chuộng tự tin và kiêu hãnh của một thành viên mới, tôi bước vào trường và điều đó cũng đã ghi lại một bước mở màn mới trong đoạn đường dài.


Vào mang đến trường, nhìn mọi chùm hoa phượng nở muộn, đầy đủ cánh hoa bởi lăng tím biếc, từng sản phẩm ghế đá, tôi lại nhớ hầu hết kỉ niệm nặng nề phai của tuổi học trò. Nhìn phần đông chú chim non sẽ ríu rít hót, xen vào kia là phần đông tiếng ve còn sót lại của khoảng chừng trời mùa hạ, lòng tôi lại trào dâng nhiều cảm giác phức tạp. Trong khoảnh khắc ấy, tôi lại phát hiện “lũ quỷ” học tầm thường từ lớp sáu. Và điều này cũng là điểm mở đầu cho một tình đoàn kết, là cánh cửa thời gian để tra cứu lại vượt khứ với những mong ước kỉ niệm một thời.

Kế sau ngày thứ nhất đầy cảm xúc ấy là nhì tuần học – xuất hiện bao demo thách, là thời cơ để cho các thành viên mới được gia công quen với môi trường thiên nhiên học mới, các bạn mới, thầy mới trước lúc chính thức cho một cuộc đua. Hai tuần học nhắc ra là không nhiều so với quãng thời gian bốn năm nghỉ ngơi trường Trung học cơ sở, nhưng lại khoảng thời gian ngắn ngủi ấy đã kết nối bao kỉ niệm, bao tình bằng hữu gắn bó từ nhiều vùng đất không giống nhau về trên đây học tập. Cùng dường như, phần đa tiếng cười nghịch hồn nhiên trong tiếng ra chơi, đều tiếng thủ thỉ vui vẻ đã khiến cho giữa các người không hề khoảng cách. Tất cả điều ấy đã xua rã đi sự rụt rè, e ngại của rất nhiều buổi đầu có tác dụng quen. Không chỉ là vậy, trong trái tim tôi cũng tương tự bao bạn khác đã đầy ắp phần đa hình hình ảnh không yếu phần đon đả về ngôi trường, thầy cô vị trí đây. đường nét mặt hiền dịu, giọng nói êm ấm làm mang lại tôi thêm thoải mái và tự nhiên và trân trọng rộng về gia đình thứ nhì này. Chắc hẳn hẳn, đây không chỉ là là cảm xúc của riêng bản thân tôi mà còn là một của bao lớp thay hệ học tập sinh giữa những ngày đầu nghỉ ngơi trường mới.

Sau nhì tuần học tập với phần đông dấu ấn khó khăn phai, chúng tôi được quay trở lại với gia đình nhỏ dại của mình để bắt đầu tiến bước trên tuyến đường đua đầy cam go, thử thách. Điều làm cho tôi vui sướng hơn cả là lúc được học tập và vui chơi tại căn hộ 10. Trong tâm địa tôi bây giờ không có gì hơn sự vui sướng, niềm phấn khởi, từ hào. Bài bác học trước tiên của chúng tôi tại gia đình nhỏ bé nhỏ, quan hoài này là đa số hiểu biết về đại gia đình Quảng Xương I – địa điểm nuôi dưỡng bao cầu mơ của không ít thế hệ học tập trò – là nơi shop chúng tôi có thể đặt lòng tin và trao đi hầu như ước mơ, mong muốn và gặt về những thành công xuất sắc ở phía chân mây mới.

Gần nhị tháng để tiếp cận, vui chơi và học tập dưới mái trường này, cảm giác mỗi cô cậu học trò mỗi khác, nhưng trong thâm tâm tôi luôn tràn ngập một thứ gì đó khó tất cả thể diễn tả nổi. Rồi điều ấy càng được nhân lên gấp bội khi ngày khai giảng đã đến, tiếng trống trường ngân vàng mừng đón bao thế hệ học trò, tà áo sạch trơn khôi, phần lớn nét phương diện tươi cười chào đón năm học bắt đầu và xen vào chính là sắc thắm của không ít lá cờ sông núi trên tay đã tạo cho sân ngôi trường ngày hôm ấy càng thêm nhộn nhịp. Trong bầu không khí phấn khởi của một ngày mùa thu đầu tháng Chín, từng tia nắng và nóng ló sau ngọn cây soi sáng thêm cho nét phương diện của tuổi học trò một tuyệt vời khó phai. Và đặc biệt hơn nữa, hòa tầm thường với không khí phấn khởi của ngày khai trường, mái ngôi trường Trung học rộng rãi Quảng Xương đã trọng thể đón đại biểu cấp trung ương về dự. Với một trong số đó là fan con của khu đất Quảng Xương quan hoài – bác Tô Huy Rứa. Trong thâm tâm tôi bây giờ rạo rực lên một niềm kiêu hãnh, một sự hãnh diện của một cậu học tập trò. Thú vui xen lẫn tự hào đã thể hiện rất rõ ràng trên từng khuôn mặt. Thầy cùng trò trong nụ cười phấn khởi hẹn hẹn 1 năm học đầy niềm tin và hy vọng. Tiếng trống trường ngày thu đã điểm như gấp vã thúc giục shop chúng tôi học tập thật giỏi để tự xác định mình. Thâm trung khu tôi tự nhiên “thành tiếng”, từ lúc đó, tôi đã đồng ý hòa nhập vào môi trường thiên nhiên mới – mái ngôi trường Trung học rộng rãi Quảng Xương I thích yêu.


Mọi vật phần đông sợ thời gian bởi lớp vết mờ do bụi của thời hạn sẽ che mờ đi vớ cả. Tuy thế tôi sẽ không để lớp bụi thời gian ấy đậy mờ đi đều kỉ niệm, vết ấn học tập trò của chính bản thân mình trong phần lớn ngày đầu tựu ngôi trường và quan trọng hơn là bố năm phấn đấu. Quãng thời gian ba năm tuy ít so đối với cả quá trình lĩnh hội tri thức nhưng cũng đủ để tự xác định mình và đổi khác tương lai của bạn dạng thân trở nên tươi vui hơn. Bất chợt lúc đó, thoáng qua quan tâm đến tôi như 1 đám bây dịu qua đỉnh núi, như làn sóng của biển khơi cuốn theo hương vị ngào nghìn với những lời hứa từ tận đáy lòng. Là 1 trong thành viên mới của đại gia đình Quảng Xương I, không chỉ là tôi mà lại cả cụ hệ khóa 53 của trường sẽ phổ biến tay đoàn kết, phấn đấu đưa trường đi lên bằng việc học tập, rèn luyện thật xuất sắc để không phụ lòng hy vọng mỏi của phụ vương mẹ, công ơn chăm sóc dục của thầy cô, nhằm là tấm gương sáng cho bao lớp đàn em phía sau. Và đặc biệt hơn, tất cả điều đó sẽ không có tác dụng phai đi đông đảo kỉ niệm vết yêu của rất nhiều ngày thứ nhất tựu trường.

Ngôi ngôi trường này – ngôi trường Trung học thêm Quảng Xương I không chỉ là là nơi tôi – chúng ta và tất cả họ dừng chân lại cha năm mà còn là một nơi để tàng trữ cả chổ chính giữa hồn lớp lớp thế hệ học trò, khu vực cho họ lưu giữ mọi kỉ niệm đẹp mắt về nó, về những người bạn cùng thầy cô khu vực đây. Dẫu thời gian có chấm dứt trôi, Trái Đất tất cả đổi vòng quay đi chăng nữa nhưng một lúc trái tim con bạn ta vẫn còn đó đập thì tôi đang không khi nào quên được kỉ niệm của những thời buổi này – rất nhiều ngày đầu tôi lao vào mái ngôi trường Trung học càng nhiều Quảng Xương I – đầy đủ ngày mát rượi với đa số tia nắng nóng của mùa thu êm dịu.

Bài viết tiên phong hàng đầu lớp 10 đề 1 - mẫu mã 3

Chắc hẳn trong bọn chúng ta ai cũng sẽ gồm riêng cho mình số đông khoảnh khắc nặng nề quên của quãng đời học tập sinh. Và so với tôi cũng vậy,những ngày tháng chia tay với mái ngôi trường cũ để bước vào môi trường thiên nhiên mới,một cánh cửa new của đời tôi thật sự là tích tắc khó quên.

Chia tay với loại khăn quàng đỏ, cùng với mái trường cấp cho hai,ngưỡng cửa cấp ba đã dần đến.Một cảm giác bồi hồi, là lạ lại tràn về trong tôi. Tôi ngỡ như mình được về bên với phần nhiều ngày đầu lao vào lớp Một, ngỡ giống như các ngày đầu chập chững cách qua cánh cổng THCS. Cảm xúc ấy vẫn cạnh tranh tả như ngày nào.

Cánh cửa thpt đã lộ diện sau ba tháng hè oi ả. Nơi đây giờ so với tôi lạ lẫm hoàn toàn.Trường mới, các bạn mới, thầy cô mới, giải pháp học new và cả một môi trường xung quanh mới.Tôi sẽ phải thích nghi dần,làm quen dần với môi trường mới vì ba năm cuối ở đây sẽ đưa ra quyết định cuộc đời tôi. Tôi thiên nhiên nghĩ rằng đây vẫn là khoảng thời gian thật sự gian nan,thử thách vì đây là nơi tôi chỉ ra rằng xa lạ. Mà lại không,ý nghĩ về ấy dần bị dập tắt lúc tôi mang đến trường dìm lớp, biết thầy cô, các bạn bè,lớp học tập mới. Dịp ấy, tôi new biết toàn bộ đều thân mật và gần gũi như đều ngày tôi còn học ở những lớp dưới. Số đông thứ trái thật đều rất mới, từ quang quẻ cảnh,ngôi trường và tới mức những bé người. Cố kỉnh nhưng toàn bộ như rất nhiều lưu lại mang lại tôi rất nhiều kí ức về ban đầu chập chững ấy.

Tháng Tám - mon giao mùa từ thời điểm cuối hạ sang thu-tháng mà đầy đủ chùm phượng vĩ chỉ từ thưa thớt vài nhánh nở muộn. Và cũng là tháng mà chúng tôi đến trường với những bài học đầu tiên.Giờ trên đây tôi vẫn là học viên cấp ba, được mặc trên mình bộ đồng phục áo trắng viền xanh kết hợp váy xanh xếp li có vẻ trông tôi đàn bà tính rộng so cùng với hồi cấp cho 2 mặc quần tây áo trắng. Được mặc bộ đồng phục new mà trước đây tôi trước đó chưa từng mặc,ngồi sát người các bạn tôi chưa từng quen, được học các thầy cô mà bây giờ tôi mới biết. Những cảm xúc lại trào dâng khó tả xen lẫn cả niềm vui nhưng hòa vào này lại thoáng chút nỗi buồn. Nụ cười vì tôi đã như được trưởng thành và cứng cáp hơn và được biết thêm nhiều điều mới lạ tử những bài xích dạy, bài học mới. Dẫu vậy tôi bi thiết vì ở đâu đó tôi loáng thấy những người thầy cũ, những người dân bạn cũ với cả đều lời khuyên tâm thành của thầy cô vào trong ngày tôi tốt nghiệp cấp 2. Nhưng thời gian có bao giờ dừng lại, nó sẽ lặng lẽ âm thầm trôi mãi, trôi mãi không lúc nào dừng. Với tôi sẽ phải nỗ lực để sở hữu tưng giây, từng phút ấy.

Mái trường trung học phổ thông là nơi tôi chỉ "dừng chân"ở ba năm học. Bố năm quãng thời gian không đề nghị là dài mà lại tôi nghĩ thời gian ấy vẫn đủ nhằm tôi giữ giữ những kỉ niệm đẹp mắt về ngôi trường bắt đầu này. Và có lẽ tôi đã không bao giờ quên được ngày này-ngày đầu tiên tôi phi vào ngưỡng cửa ngõ THPT.

.......

Bài viết số 1 lớp 10 đề 2: cảm nghĩ về vạn vật thiên nhiên thời khắc gửi mùa

Đề bài: cảm nghĩ về thiên nhiên và đời sống con bạn trong thời khắc đưa mùa


Dàn ý bài viết số 1 lớp 10 đề 2

I. Mở bài

- mỗi mùa bao gồm một nét xinh riêng và bạn ta thường giỏi xao xuyến nhất ấy là vào thời gian giao mùa.

- Thời tự khắc ấy thường diễn ra những đổi khác tinh vi không chỉ là ở trái đất của vạn vật thiên nhiên mà còn ngơi nghỉ cả quả đât của nhỏ người.

- với tôi giây khắc giao mùa từ bỏ hè sang trọng thu (từ đông sang trọng xuân, xuân sang hạ…) đã để lại nhiều tuyệt vời và gợi niềm đê mê hơn cả.

II. Thân bài

1. Cảm nghĩ về thiên nhiên:

- Nêu các dấu hiệu giao mùa (Ví dụ ngày hè sang mùa thu: khí trời mát mẻ, đêm tối trời se lạnh không đủ rét nhằm mặc một chiếc áo ngày đông nhưng lạnh - đầy đủ để người ta cảm thấy rùng mình, hoa cúc trong số vườn đua nhau nở, sen trong các ao úa tàn…).

- cảm hứng của bản thân trước các dấu hiệu chuyển mùa của vạn vật thiên nhiên (vui, buồn, lưu giữ nhung về một kỉ niệm tuổi thơ…).

2. Cảm nghĩ về đời sống bé người:

- tiết điệu cuộc sống biến hóa ra sao? (ồn ã, sống động hay tẻ nhạt).

- nhỏ người: Vui tươi, phấn khởi, hào hứng mong ngóng (sang xuân) tuyệt thu bản thân lại, bi tráng hơn, suy bốn hơn (thu quý phái đông)…

III. Kết bài

Tóm lại, khoảnh khắc giao mùa là mọi đợt “trở mình” siêu duyên của trời đất.

Bài viết tiên phong hàng đầu lớp 10 đề 2 - chủng loại 1

“Bỗng nhận biết hương ổiPhả vào vào gió seSương dùng dắng qua ngõHình như thu đã về”

Hạ đã dần qua đi, một ngày thu mới đang tới gần. Trong giây lát giao ngày hạ thu này, khu đất trời có những biến chuyển nhẹ nhàng mà tinh tế. Và trong cả trong đời sống con người cũng có thể có những chuyển biến tinh vi.

Một sớm tinh mơ thức dậy, tôi thấy bầu trời sao nhưng cao xanh thế. Các đám mây white thơ thẩn vui chơi cùng làn gió thu se se lạnh: “Tầng mây lửng lơ trời xanh ngắt” (Thu điếu, Nguyễn Khuyến). Một làn gió mát mẻ mẻ dễ chịu và thoải mái của mùa thu đang dần thay thế cái oi bức, nóng sốt của hồ hết hôm hè new qua. Rồi chiều tà buông xuống, thả trọng tâm hồn mình đi dạo trên con phố đông đúc người xe, tôi chợt nhận thấy rằng rất nhiều tiếng ve như vẫn ngơi dần cầm vào đó một bản nhạc du dương vang khắp phố phường: “Hà Nội mùa thu! Cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ nằm cạnh bên nhau phố xưa đơn vị cổ mái ngói rạm nâu”. Loại nắng chói chang của buổi chiều hè cũng trốn đâu mất rồi chỉ từ lại đầy đủ tia nắng thu nhạt nhòa. Làn gió heo mây se lạnh hòa vào hương hoa sữa nồng nàn đem lại cho ta một cảm giác bồi hồi xao xuyến. Đêm đến trời khá se lạnh, khiến cho người ta bất giác rùng mình. Những cái lá xanh vẫn ngả dần dần sắc vàng, thỉnh thoảng gió vô tình thổi khiến lá kia lag mình rơi xuống lòng đường.

Trong ao bây giờ, hồ hết bông sen trắng, sen hồng mọi khi một úa tàn, ngược lại những bông hoa cúc trong sân vườn lại ngày 1 nở rộ. Trong giây lát ngày, lòng tôi trỗi lên một cảm xúc bồi hồi xao xuyến. Tôi vẫn còn đấy nhớ, hồi tôi còn bé, vì liên tục bận công tác, nên cha mẹ tôi đến tôi về quê làm việc với bà một thời gian. Công ty bà bao gồm một vườn cửa hoa trồng toàn hoa cúc. Cứ mỗi dịp thu về, hoa cúc thi nhau nở rộ, phủ kín đáo cả khu vực vườn. Lúc ấy, hằng sáng tôi đều thức dậy từ siêu sớm, thuộc bà ra phía bên ngoài vườn tưới nước, âu yếm cho vườn cửa cúc. Cúc vào vườn béo nhanh lắm, chẳng mấy chốc căn vườn ngập tràn hoa cúc. Bà thường xuyên chọn đều bông cúc khô có màu trắng ngà trộn thành trà hoa cúc mang đến tôi uống. Cho tận bây chừ tôi vẫn chẳng sao quên được hương thơm dịu vơi từ đông đảo cốc trà hoa cúc bà trộn ngày nào.

Không tràn ngập sức sống như dịp vào xuân, cũng không sôi động, náo nhiệt như những ngày đầu hạ cùng chẳng lạnh lùng thu bản thân lại suy tứ giống phần đa ngày chớm đông, thu sang mang một vẻ đẹp nhất riêng biệt. Tất cả chút êm ả dịu dàng và duyên dáng như một cô bé yêu kiều đang phi vào tuổi trưởng thành. Phút chốc thu quý phái thật tốt và giữa những giây phút ấy, tôi chợt nhận biết rằng không riêng gì thiên nhiên mới bao gồm sự chuyển đổi mà trong nhân loại nội tâm con người cũng đều có những lay chuyển mới. Thu về, mang cho ta chút ghi nhớ nhung xao xuyến. ấy là làn sương hạ dùng dắng trước ngõ bên ai, nửa mong muốn đi nửa ao ước ở: “Sương dùng dắng qua ngõ” (Hữu Thỉnh). Ấy là học sinh tiếc nuối tạm biệt chuỗi ngày nghỉ ngơi hè được tung tăng khắp bến bãi cỏ, được thả diều chăn trâu mỗi buổi chiều,… thu về, cũng mang đến ta cảm hứng háo hức mong mỏi chờ. Mong đợi ngày tựu trường, được gặp lại đồng đội thầy cô của nạm hệ học tập sinh. Với thu về, cũng sở hữu theo đa số nỗi toan lo trăn trở. ấy là mái tóc phụ thân đang bội bạc từng ngày, là vầng trán mẹ mỗi lúc một các nếp nhăn do lo cho con cái bước vào năm học mới.

Trong phút giây giao ngày hạ sang thu, khu đất trời thiên nhiên như đang “trở mình” một giải pháp duyên dáng. Trọng điểm hồn con tín đồ như cũng “lột xác” vơi nhàng. Với tôi mong lắm thu ơi, mau cho đây đi thu:

"Thu đến đây! Chừ, bắt đầu nói răng?Chừ đây, buồn giận biết bao ngăn?Tìm cho phần đa cánh hoa vẫn rụngTôi kiếm trong hoa chút sắc tàn!"

Bài viết số 1 lớp 10 đề 2 - mẫu 2

Sáng sớm, nhìn qua khung cửa sổ, tôi bỗng nhận thấy sự đặc biệt của thai trời, của không ít cơn gió, của rất nhiều hàng phượng già mặt góc phố... Với cả thái độ của các người qua mặt đường nữa, họ vui vẻ kỳ lạ thường. Vài ba cơn gió liên miên “lạc bước” vào chống tôi qua khung cửa, mang đến tôi một xúc cảm mới mẻ. Nó không hẳn là gió của ngày hôm qua, ngày hôm qua, gió vẫn tồn tại oi nồng lắm, vẫn còn lạnh lẽo lắm, đâu có được giá lạnh như núm này. Và khi đó, tôi chợt nhận ra sự biến hóa của khu đất trời, đây chính là thời khắc giao mùa từ hạ sang trọng thu.

Xem thêm: Top 13 Dẫn Chứng Về Tình Bạn Đẹp Trong Cuộc Sống, Top 13 Dẫn Chứng Về Tình Bạn Hay Nhất

Có lẽ là, huyết trời đã bắt đầu chuyển mùa từ thời điểm cuối tháng sáu. Dòng oi nồng, mát rượi của mùa hè đã bước đầu dịu xuống, thay vào đó là một trong bầu trời vào xanh, lộng gió thu sang. đầy đủ cây phượng già đã ban đầu rụng lá, ngập đỏ cả một nhỏ đường. Bên trên kia, từng tia nắng nóng đã từ từ nhuộm quà lên từng hàng cây, hay nền gạch tạo nên một form cảnh ngày thu như trong thơ ca vẫn thường xuyên nói đến. Một cảnh quan tuyệt đẹp và rất ít thấy... Và cảm giác mát mẻ của sự việc chuyển mùa ấy bước đầu len lỏi vào trung khu hồn tôi, xóa tan cái nóng bức và khó chịu của mùa hạ... Thu đã sang, nhưng mà dư âm của mùa hạ vẫn còn đấy vương. Số đông đám mây trắng lãng đãng như vẫn còn ấm màu nắng của mùa hạ. Đâu đó màu hoa cúc nở rộ thốt nhiên nhuốm đầy không khí hòa vào với phong cảnh thơ ca êm đềm, thơ mộng.