Bạn đã xem phiên bản rút gọn của tài liệu. Xem và download ngay phiên bản đầy đủ của tư liệu tại đây (155.56 KB, 12 trang )
Bạn đang xem: Vàng mười đã qua thử lửa
Đề: so sánh “Chất vàng của thiên nhiên” cùng “thứ tiến thưởng mười sẽ qua test lửa” ở con người tây bắc được trình bày qua đoạn trích “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn TuânBài làm1.Giải thích: vàng trong lời nói của nhân vật thiếu hiểu biết theo nghĩa đen, tại đây nhân vật mong mượn vẻ đẹp với sự qúy giá của núi sông với tài trí của con tín đồ lao rượu cồn Tây Bắc. Trong câu nói của bản thân Nguyễn Tuân có dụng ý khi không dùng chữ “vàng” để nói về cảnh sắc thiên nhiên và chữ “vàng mười” để chỉ vẻ đẹp và giá trị của con bạn lao động. Nhà văn ngầm ý: phiên bản tính trân quý trong phẩm chất kỹ năng của con fan phải được tôi luyện trong cuộc sống đời thường giống như xoàn được trui rèn trong lửa. Vẻ đẹp thiên nhiên tây bắc thật quý hiếm nhưng bé người tây bắc đẹp hơn giá trị hơn vào việc chinh phục cải sản xuất thiên nhiên. 2. Phân tích hóa học vàng của thiên nhiên và con bạn Tây Bắc:a) chất vàng của thiên nhiên: * chất vàng của thiên nhiên tây bắc thể hiện tại ở sự quý hiếm biểu tượng cho vẻ đẹp mắt của vạn vật thiên nhiên Tây Bắc đó là hình tượng chiếc sông Đà và cái sông là hình tượng cho sức khỏe dữ dội, ngoạn mục của vạn vật thiên nhiên đất nước. Đầu tiên sự kinh điển của loại sông được nhà văn ghi lòng tạc dạ bằng vị trí đầy tuyệt hảo với “hai mặt đá dựng thành vách” lòng sông “chẹt lại như một chiếc yết hầu ” và đó còn được xem là “những thác nước gầm réo muôn đời” giờ đồng hồ thác nước nghe như là oán trách gì! rồi lại “như là van xin rồi lại như là khiêu khích giọng gằn mà lại chế nhạo”. Con sông chợt trở phải hung bạo rộng khi sóng nước reo hò làm thanh viện mang đến đá, “mặt nước hò la vang dậy quanh mình ”. Giờ nước của sông Đà ở những quãng sông bạt ngàn với gần như ghềnh đá nhấp nhô “nước xô sóng, sóng xô gió, gió xô bờ, cuồn cuộn luồng gió gùn ghè xuyên suốt năm”. Không những vậy, sông Đà còn là một dòng sông khôn xiết hiểm ác. Cái ác độc của nó bộc lộ rõ ở đầy đủ ghềnh thác. Ở đây chiếc sông như “ dàn bày thạch trận chực nuốt chìm những phi thuyền non tay đua ”. “ Đám tảng đám hòn
chia làm tía hàng chặn ngang bên trên sông đòi nạp năng lượng chết loại thuyền” nhà văn đang rất thành công xuất sắc khi thực hiện một loạt những phép nhân hoá đạt tới mức sự ác độc của dòng sông. Dưới ngòi cây viết tài hoa của Nguyễn Tuân, sông Đà tồn tại như một con thuỷ quái khổng lồ vừa thâm hiểm vừa hung dữ lại khôn ngoan, mưu trí. Sông Đà “mang diện mạo quân thù số một của người lái đò” “Đặc biệt trong vẻ dữ dội, hung bạo của sông Đà, ta thấy dòng quý giá của mức độ nước thể hiện ở mọi “tuốc sạc thuỷ điện” đó đó là sự quý hiếm của tài nguyên vạn vật thiên nhiên đất nước. Tuy vậy rõ rộng ở chiếc quý giá, sinh hoạt đây đó là tiềm năng kếch xù ngay vào vẻ hoang dại, khoáng đạt với sức trẻ trung và tràn đầy năng lượng liệt của chiếc sông. *Những chất vàng của thiên nhiên Tây Bắc không những ở sự quý giá mà còn ở vẻ đẹp nhất Đó là vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của cái sông. Mẫu sông mang vẻ rất đẹp của 1 thiếu phụ Tây Bắc. Vừa kiều diễm vừa hoang đần độn đấy sức lôi cuốn “con sông Đà tuôn dài như 1 áng tóc trữ tình nhưng mà đầu tóc, chân tóc ẩn hiện nay trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai”. Với hình hình ảnh của chiếc sông thướt tha mềm mại và mượt mà là màu nước của sông Đà cũng thay đổi theo mùa : mùa xuân nước sông Đà “xanh color ngọc bích” còn mùa thu thì “nước sông Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt 1 fan bầm đi bởi rượu bữa” không những thơ mộng sông Đà hiện hữu trong cảm nhận ở trong phòng văn là một trong những con sông hết sức đỗi hiền hoà. Gồm có quãng sông rộng “bờ sông hoang lẩn thẩn như bờ tiền sử. Kè sông hồn nhiên như 1 nỗi niềm cổ tích tuổi xưa ”. Nét hiền khô hoà ấy đã từng có lần là nguồn cảm giác của biết bao thi nhân, trông đẹp hẳn là phong cảnh hai bờ sông thật tươi vui, nóng áp, vang trời sức sống với hầu hết “ nương ngô nhú lên mấy lá ngô non đầu mùa”. Với “con hươu thơ ngộ ngửng đầu nhung ngoài áng cỏ sương ” ngờ ngạc trên blue color rợn ngợp đên tận chân mây ấy.b) hóa học vàng mười quý giá của con tín đồ Tây Bắc: Cùng với việc quý giá bán của thiên nhiên là vẻ đẹp cùng sự trân quý của con fan lao hễ Tây Bắc. Trong thành quả con fan mang chất vàng mười quý giá ấy lại là bạn lao động bình thường với công việc và nghề nghiệp cũng thật bình thường : lái đò
trên sông Đà. Tuy nhiên trong cái bình thường ấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tỏa nắng rực rỡ như “vàng mười” của rất nhiều con người đã vươn lên đoạt được và tương khắc và chế ngự dòng sông hung bạo. Thật ra đơn vị văn dụng công mô tả dòng sông hung bạo đến tột thuộc trữ tình thơ mộng đến tuyệt mĩ ấy nên là con fan ngang vóc dáng tương xứng với nó : một tầm vóc thật mập lao, kì vĩ. *Chất xoàn mười trong con người ở đây là sự dũng cảm, gan dạ, tài cha của một “tay lái ra hoa”. Nguyễn Tuân đã rất thành công xuất sắc khi tạo thành một đội binh ngôn từ hùng hậu để mô tả thật thu hút cuộc thuỷ chiến không cân xứng, kẻ thù đã bày binh, ba trận thật độc ác , xảo quyệt. Còn người lái xe đò, tuổi đã cao, trên tay chỉ gồm vũ khí độc nhất vô nhị là mái chèo. Vậy cơ mà trong cuộc thuỷ chiến ấy bởi sự dũng cảm, gan dạ, mưu trí, ông lái đò đã vượt qua không còn vòng vây thạch trận không giống nhau. Nạm chắc binh pháp của “thần sông, thần đá” ông lái đò cưỡi lên thác sông Đà như một đại tướng mạo lão luyện, dày dạn kinh nghiệm tay nghề xông pha thân trận mạc. Hình hình ảnh ông lái đò hiện lên thật đẹp, tất cả khác nào đều nhân vật anh hùng trong cái thiên anh hùng ca thời cổ đại. Đẹp biết bao hình hình ảnh ông lái “ghì cưng cửng lái phóng nhanh vút vút” khiến con thuyền như một mũi thương hiệu tre “vừa xuyên vừa tự động lái được, lượn được” *Vẻ rất đẹp của người lái xe đò còn miêu tả ở trung tâm hồn hết yêu mếm trân trọng đến ngợi ca nét đẹp Ông thường gọi sông Đà bằng cái tên đầy ấn tượng : thần sông, thần đá. Phẩm hóa học tài hoa nghệ sĩ của người lái xe đò được đánh đậm ở phong thái thủng thẳng , chậm sau số đông lần thừa thác, mối nguy hiểm ngay trong trận chiến đấu vừa qua đều xèo xèo tan trong tâm trí của người điều khiển đò tài giỏi ấy. Vẻ rất đẹp tài hoa nghệ sĩ của người lái đò trong nghệ thuật và thẩm mỹ vượt thác chính là thứ “vàng mười” ngời sáng sủa giữa vạn vật thiên nhiên hùng vĩ của Tổ quốc.3. Đánh giá bán chung:Tác phẩm “Người lái đò sông Đà” là kết tinh những quan điểm, tứ tưởng và đặc sắc nghệ thuật của Nguyễn Tuân sau phương pháp mạng tháng 8. Qua tuỳ bút rực rỡ này nhân thứ đã mô tả quan niệm sâu sắc về bạn nghệ sĩ “nghệ sĩ không những
là hầu hết người hoạt động trên nghành nghề nghệ thuật nhưng mà bất kì hành động nào đạt đến chuyên môn kĩ năng, kĩ xảo đều rất có thể gọi là nghệ sĩ ”. Và với ông hầu hết người thông thường trong cuộc sống cũng hoàn toàn có thể là những bé người kếch xù vĩ đại, bọn họ là những người chủ sở hữu của tổ quốc xây dựng quê hương đất nước ngày càng đẹp hơn. Vẫn chính là cái chú ý tài hoa với uyên bác, bạn nghệ sĩ trong cả đời đi tìm cái rất đẹp ấy đã không còn tin ngơi nghỉ những nhỏ người quan trọng như trước. Phương pháp mạng tháng 8 mà lại đã tìm kiếm thấy nét đẹp trong hiện nay thực cuộc sống đời thường đời hay đó đó là chất quà trong cảnh quan và trọng tâm hồn con tín đồ Tây Bắc.4.Kết luận:Cảm hứng lãng mạn, bằng phép màu ngôn từ và với tình yêu bự lao dành cho thiên nhiên bé người. Nguyễn Tuân xác định : cái đẹp, dòng quý giá bao giờ cũng gồm trong vạn vật thiên nhiên và bé người. Nhưng lại biết chú ý thấy, biết cách tạo nên mọi người cùng thấy được là thiên chức trong phòng văn. Mong mỏi làm được điều đó, bạn nghệ sĩ cần có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa dòng tâm và loại tài.I. MỘT SỐ KIẾN THỨC CƠ BẢNA. TÁC GIẢ -Nguyễn Tuân (1910 – 1987).1. Tiểu truyện – Sinh tại hà thành trong một mái ấm gia đình nhà nho.– Ông học đến cuối bậc Thành Chung, tham gia kho bãi khoá, bị xua học (1929). Sau thời điểm bị tù nhân vì vượt biên giới giới sang Thái Lan, ông viết báo, viết văn. Năm1941 ông bị tóm gọn giam vày giao du với đa số người vận động chính trị.– cách mạng mon 8 năm 1945 thành công, Nguyễn Tuân tham gia biện pháp mạng và chống chiến, vươn lên là cây bút vượt trội của nền văn học mới.– 1948- 1958 ông duy trì chức Tổng thư kí Hội văn nghệ Việt Nam, 1996 được phần thưởng Hồ Chí Minh về văn học tập nghệ thuật.2. Con người– nhiều lòng yêu thương nước và ý thức dân tộc. Lòng yêu nước của ông
có màu sắc riêng à đính với mọi giá trị văn hóa truyền thống cổ truyền của dân tộc.– Ý thức cá thể phát triển khôn cùng cao. Ông viết văn là nhằm khẳng định đậm cá tính độc đáo của mình, sống tự do phóng túng, ham thích du lịch.– khôn cùng mực tài hoa. Ông không chỉ là đơn vị văn mà còn là một người am tường nhiều ngành nghệ thuật khác( hội họa, điêu khắc, sảnh khấu…)– Quí trọng nghề văn. Ông cho rằng nghệ thuật là 1 trong những hình thái lao hễ nghiêm túc.3. Sự nghiệp văn chương:a. Trước cách mạng mon tám:– Là cây cây viết văn xuôi vào thời kì cuối cùng của xu thế văn học tập lãng mạn 1930-1945.– Ông viết các tác phẩm thể hiện lòng yêu nước, yêu truyền thống cuội nguồn văn hóa dân tộc và một trong những truyện bộc lộ tâm trạng u uất trước cuộc sống tù đọng.– thành phầm tiêu biểu: Vang nhẵn một thời, chiếc lư đồng mắt cua, Một chuyến đi, Tóc chị Hoài.b. Sau cách mạng tháng tám :– Nguyễn Tuân thả mình vào cuộc sống đời thường của nhân dân, tham gia thực tế kháng chiến, biểu lộ cái nhìn nóng áp, lòng tin yêu cuộc sống thường ngày và liên tiếp phát hành những tác phẩm mang tính thời sự,– sản phẩm tiêu biểu: Tình chiến dịch, Tuỳ cây viết sông Đà, thủ đô hà nội ta tiến công Mĩ giỏi4. Phong thái nghệ thuật:v Tài hoa, uyên bác:- tìm hiểu phát hiện nay sự đồ vật ở góc nhìn văn hoá, thẩm mĩ.- quan sát con người ở góc nhìn tài hoa, nghệ sĩ.- tô đậm gần như nét phi thường, tuyệt đối hoàn hảo của cảnh vật, bé người- vận dụng tri thức của không ít ngành văn hoá, nghệ thuật khác biệt trong sáng tácv ngôn ngữ văn học:
- tự vựng phong phú- tổ chức triển khai câu văn xuôi có mức giá trị chế tác hình cao, tất cả nhạc điệu trầm bổng, phương pháp phối âm, phối thanh linh hoạt,tài hoa.v áp dụng thể một số loại tùy bút thuần thục, có những thành tựu quánh sắc.v Những biến đổi trong phong thái nghệ thuật:- Trước cách mạng tháng tám1945, phong cách Nguyễn Tuân có thể thâu cầm trong một chữ NGÔNG. Đó là cách biểu hiện khinh đời, ngạo đời dựa trên tài hoa, sự uyên thâm và nhân giải pháp hơn đời của mình.- Sau giải pháp mạng mon tám, Nguyễn Tuân hòa nhập vào cuộc sống đời thường của nhân dân, ca tụng cái đẹp không chỉ ở số đông tính cách khác thường mà còn ngơi nghỉ cả những người dân lao động bình thường.B. Người lái xe đò sông Đà1. Hoàn cảnh sáng tác:Là kết quả chuyến hành trình thực tế tây-bắc của Nguyễn Tuân vào năm 1958. Ông đến với khá nhiều vùng khác nhau, sinh sống với cỗ đội, thanh niên xung phong, công nhân cầu đường giao thông và đồng bào những dân tộc. Thực tiễn cuộc sống đời thường mới ngơi nghỉ vùng cao và vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên cùng “ thứ vàng mười đã qua thử lửa” ở những bé người lao động, chiến đấu bên trên miền núi sông thơ mộng ấy đã đưa về cho bên văn nguồn cảm hứng sáng chế tạo ra và ông chế tác tùy bút SÔNG ĐÀ (1960), trong số đó có NGỪỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ.2. Xuất xứ: Trích tuỳ bút “Sông Đà” (1960)3. Nội dung:a. Hình hình ảnh con sông Đà:v Sông Đà được diễn tả như một nhân vật tất cả nguồn gốc, lai lịch, có tên tuổi, có tính cách.– nguồn gốc, lai lịch, tên tuổi: khai sinh ở huyện Cảnh Đông, thức giấc Vân Nam…xin nhập quốc tịch VN…,tên bả Biên Giang, Ly Tiên– Tính bí quyết + Tính cách hung bạo hiểm ác:· Địa hình hiểm trở: Sông Đà hiện tại lên dưới ngòi cây viết của Nguyễn
Dương “cũng là vẻ đẹp hùng vĩ của Sông Đà.+ Tính giải pháp trữ tình, thơ mộng, hiền khô hòa:· hình dáng “ Sông Đà uôn dài…nương xuân” : Từ trên cao nhìn xuống, sông Đà đẹp, thơ mộng, mềm mại, uyển đưa như làn tóc của một người thiếu nữà Câu văn giàu nhạc điệu kết hợp nghệ thuật so sánh độc đáo gợi liên tưởng Sông Đà như hình ảnh của người phụ nữ Tây Bắc kiều diễm, trẻ trung, duyên dáng.· color sắc: màu nước sông Đà biến đổi theo ngày tiết mùa, mùa xuân dòng xanh ngọc bích, ngày thu nước sông Đà lừ lừ chín đỏ như domain authority mặt fan bầm đi vị rượu bữaàNước của loại sông biến hóa theo mùa, theo cảnh quan hai mặt bờ. Sự chũm đổi sắc màu của dòng nước tạo mang lại Sông Đà vẻ đẹp thơ mộng, huyền ảo.· bên bờ sông Đà thánh thiện hòa, hoang sơ, tĩnh lặngo Chuồn chuồn , bướm bướm bay lượn…, cỏ gianh còn đẫm sương đêm, ngô non vừa bắt đầu nhú, lũ hươu…o so sánh độc đáo, sáng sủa tạo: bên bờ sông hoang ngốc như một bờ tiền sử, bên bờ sông hồn nhiên như 1 nỗi niềm cổ tích tuổi xưa.· Sông Đà gợi trong trái tim người nhiều cảm xúco Bâng khuâng, bâng khuâng như gặp lại cụ nhân.o Như đắm mình vào không khí thơ mộng, cổ truyền của Đường thi.o Cảm nhận thú vui tron vẹn như thấy nắng giòn tan sau kỳ mưa dầm…o cảm hứng tình tứ, tha thiết của một bạn tình nhân không quen biết.ð NHẬN XÉT:– Với khả năng nghệ thuật của một đơn vị văn, đôi mắt của một họa sỹ và sự nhạy cảm, sắc sảo của một trọng điểm hồn yêu loại đẹp, ưa “xê dịch” phối hợp sự liên tưởng phong phú, độc đáo, Nguyễn Tuân diễn đạt sông Đà như một dự án công trình nghệ thuật của chế tạo hóa.– Qua đó người sáng tác thể hiện nay tình yêu thiên nhiên đất nước, niềm tự hào về cảnh sắc quê hương tươi đẹp, một biểu hiện của tình yêu nước.
– Xây dựng hình tượng Sông Đà Nguyễn Tuân thể hiện phong cách nghệ thuật tài hoa, uyên bác: + Nhìn sự vật ở phương diện văn hóa thẩm mỹ, tô đậm cái phi thường, tuyệt vời của cảnhvật. + Vận dụng kiến thức của nhiều ngành khác nhau để xây dựng hình tượng nhỏ sông.b. Hình ảnh người lái đò bên trên Sông Đà:v nước ngoài hình: Ông lái đò tất cả một mẫu mã đặc biệt. Vết ấn nghề nghiệp và công việc in đậm trên cơ thể, giọng nói, “nhỡn giới” của ông.v nguồn gốc, lai lịch:- Ông lái đò Lai Châu, quê ở bửa tư sông sát tỉnh.- Ông là tín đồ từng trải trong nghề chở đò dọc xuyên suốt sông Đà sẽ mười năm liền.v Sự đọc biết về sông Đà:- Ông rứa chắc từng luồng lạch, từng ngọn thác… và đặc trưng ông cố kỉnh rất vững vàng quy hình thức của “thần sông, thần đá” trên bé sông khét tiếng vùng Tây Bắc.- Ông nối liền sông Đà tường tận: đầu óc ông được tập luyện …….những đoạn xuống dòng.=> Ông lái đò là bạn rất gắn thêm bó với nghề nghiệp, thưởng thức trong nghề chèo đò.v Ông vô cùng thích vượt thácv Cuộc thừa thác của ông lái đò– Trền nền sông nước Đà giang hùng vĩ ông lái đò hiên lên với tư thế của một dũng tướng khả năng và kiểu cách của một người nghệ sỹ tài hoa vào cuộc quá thác.– tuy nhiên bị thương, ông vẫn bình thản cố nén vệt thương để tiếp tục tay lái, ông chiến đấu với thác nước sông Đà một bí quyết dũng cảm, quyết liệt, thông minh, táo bị cắn bạo như một tay thừa thác công ty nghề à vượt qua ba trùng vi thạch trận một giải pháp điêu luyện, linh hoạt ( cưỡi lên thác sông
Đà, gắng chắc mang bườm sóng…).– Sau cuộc quá thác, ông lái đò từ từ tự tại “đốt lửa trong hang đá, bàn tán về cá anh vũ…”v Ý nghĩa hình tượng nhân vật- Xây dựng hình tượng ông lái đò Nguyễn Tuân thể hiện phong cách nghệ thuật tài hoa uyên bác – nhìn con người ở phương diện tài hoa, nghệ sĩ.- Nguyễn Tuân đang khắc họa bức chân dung của con người lao động bắt đầu vừa hiên ngang, khí phách, oách phong, hùng dũng vừa tài ba trong trận đấu tranh tàn khốc với vạn vật thiên nhiên để giành sự sống. Bên văn cũng thể hiện quan niệm mới mẻ, khác biệt về người nhân vật và bạn nghệ sĩ:· Người anh hùng không chỉ mở ra trên mặt trận mà còn tồn tại trong cuộc sống đời thường lao hễ hằng ngày, trong trận chiến đấu với vạn vật thiên nhiên để giành sự sống.· người nghệ sĩ không chỉ là làm công tác nghệ thuật và thẩm mỹ mà còn là một nguời gồm tài, có tâm huyết trong nghề nghiệp.4. NGHỆ THUẬT- Thể hiện phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.- Ví von, so sánh, liên tưởng, tưởng tượng độc đáo, nhảy ngờ và thú vị.- từ bỏ ngữ phong phú, sinh sống động, giàu hình ảnh và sức quyến rũ cao.- Câu văn đa dạng, giàu nhịp điệu, giá bán trị sinh sản hình cao.5. Ý NGHĨA:– Giới thiệu, khẳng định, ngợi ca vẻ đẹp nhất của vạn vật thiên nhiên và con tín đồ lao cồn ở miền tây bắc của Tổ quốc. – Qua hình ảnh ông lái đò và dòng sông Đà, tác giả thể hiện tại tình yêu thương thiên nhiên, khu đất nước, con fan và cuộc sống đời thường mới sống vùng cao Tây Bắc.– “Người lái đò Sông Đà” tiêu biểu vượt trội cho phong cách nghệ thuật khác biệt của Nguyễn Tuân: uyên bác, tài hoa, ngôn ngữ kì tài của “bậc thầy ngôn ngữ tiếng Việt”.Thiên tuỳ bút ấy đã kế thừa nét hiếm hoi đặc sắc về đề tài,
Xem thêm: Xem Băng Hình Về Đời Sống Và Tập Tính Của Thú, Giải Sinh Học 7 Bài 52: Thực Hành:
